Ngô Thụy Lân ghi lại những kỷ niệm đầm ấm với Ba Me

và các anh chi em khi c̣n nhỏ

 Anaheim, Orange County, California USA tháng 4 năm 2012

Tự nhận thấy trí nhớ của ḿnh ngày càng kém minh mẫn do đó tôi dành th́ giờ nhớ lại  những kỷ niệm & những sinh hoạt theo ḍng thời với Ba Me & các anh chị em trong nhiều năm đă qua để ghi lại trên những trang giấy này v́ những lúc đó các em XuânTrang,Trúc Lâm,Thu Thủy c̣n bé hay chưa sinh ra đồng thời đề các con cháu sau này cùng biết đến thế hệ ông cha.Từ sau 1975 th́ tất cả các anh chị em đều đă khôn lớn nên chắc đều c̣n nhớ  nhiều kỷ niệm và cũng sẽ ghi lại theo nhiều dạng khác nhau để các anh chị em cùng biết cùng chia sẻ hoặc nhớ lại v́ lúc đó có người đang đi làm, đi công tác, đi du học, đi vào quân đội xa nhà nên chưa biết đến.

Những kỷ niệm trước năm 1954:

Ba tôi kể rằng: Tôi tên là Ngô Thụy Lân được sinh ra ở tỉnh Thái B́nh (Bắc Việt) tại đó có cửa biển tên là cửa Lân, theo truyền thuyết th́ tại đó đă có Kỳ Lân xuất hiện và sự kiện đó báo tin là có điềm lành.( chữ thụy có nghiă là điềm lành).

Lúc đó Ông Nội đă viết tặng bài thơ:

Báo hỉ lan vừa nở trước sân

Cháu trai nay lại nẩy cu Lân

Sinh voi thế tất rồi sinh cỏ

Có phúc may ra cũng có phần.

Ba Me tôi kết hôn ngày 13 tháng 01 năm 1940 tại Hà Nội và có 8 người con: 4 trai & 4 gái

Khi Tôi bắt đầu nhận biết th́ nhớ rằng căn nhà Ba Me & chúng tôi ở là số 45 đường Hàng Đẫy (Hà Nội) sau đổi là đường Nguyễn Thái Học cùng với Bà ngoại, và học trường tiểu học Lư Thường Kiệt cùng với chị Khanh, chị Liên và em Chương. Mỗi buổi sáng mùa đông Me tôi thường mua cho 4 chị em xôi cốm ṿng bọc trong lá sen họ gánh đi bán  qua nhà ḿnh để đem đến trường ăn sáng rồi Me dẫn đến trường cách nhà không xa. Tôi và em Chương được mặc áo len cổ lọ mầu xanh lá cây do Me đan.

Sáng mỗi chủ nhật Ba tôi chở Tôi và em Chương bằng xe đạp hay đi xe cyclo đến Quốc tử Giám để họp Sói con. Bầy trưởng bầy Lê Lợi là chị Thân bầy phó là chị Vượng. Tôi và em Chương ở đàn Hung (đeo huy hiệu hinh tam Giác mầu Hung có h́nh đầu sói con). Năm 1954 Tôi và em Chương được đeo khăn quàng. Tôi & em Chương được đi cắm trại nhiều nơi nhưng nhớ nhất là đi cắm trại tại Chùa Trầm & cắm trại cùng tắm biển ở băi biển Đồ Sơn. Ngô Minh Khang & Ngô Minh Đạo là con chú Ngô Tam An là em của Ba tôi cũng đi sói con bầy Lê Lợi thời gian đó.

Buổi trưa sau khi họp sói con xong Ba tôi đến đón và chở đến thăm Ông Bà Nội ở số nhà 49 đường Hàng Bột. Ông Nội lúc đó đang dậy học ở đại học Văn Khoa Hà Nội, Ông Bà Nội hiền lành lắm & thường xoa đầu chúng tôi cùng cho bánh kẹo mua ở nhà bên cạnh, năm 1953 Bà Nội mất & tang lễ tổ chức ở chùa Nam Đồng Hà Nội, cũng có hôm được đi theo Ba ra sân vận động SEPTO (Sau gọi là sân vận động Hàng Đẫy)để xem Ba đánh tennis với bạn.

Có một thời gian Ba tôi làm việc ở tỉnh Phủ Lư th́ mùa hè tôi & em Chương đựơc theo Ba đi  Phủ Lư bằng xe ô tô. Thỉnh thoảng chiều thứ bẩy 5 anh chị em Khanh, Liên, Lân, Chương, Vũ được Ba Me cho đi dạo quanh bờ hồ Hoàn Kiếm rồi được ăn kem bờ hồ hay ăn bánh tôm cổ ngư. Chúng tôi được thấy tháp rùa & cầu Thê Húc cùng những hàng liễu rũ ven hồ.

Thỉnh thoảng khi Me  & bà ngoại đi phố Hàng Ngang, Hàng Đào về th́ chúng tôi chạy ra đón và được chia quà như bánh cốm, bánh cam đường ...ngon lắm.

Năm 1950 Cậu Thanh là em trai của Me tôi mất th́ bà ngoại buồn lắm  & lúc đó Me sinh em Vũ nên Bà nhận nuôi do đó Bà ngoại thương yêu Vũ nhất nhà. Bà ngoại hay đi đánh chắn với bà cả Nguyên & vài người bạn, khi về Bà hay cho quà các cháu. Cậu Thanh đẹp trai lắm và thường đi xe đạp nhôm (Aluminium) là loại xe đắt tiền thời gian đó.

Tôi sợ nhất là phải đi theo Ba Me đi thăm Ông Bà Bẩy ở đường Hàm Long. Ông Bẩy to lớn & đeo kính trắng hay ngồi ở pḥng khách rộng & quanh nhà toàn đồ cổ, nhưng Bà Bẩy lại hay cho tiền ăn quà.

Thỉnh thoảng theo Me đi đến nhà d́ Dung & Tôi học chung lớp với Hoàng Vĩnh Hồ là con d́ Dung.  

Căn nhà Ba Me & chúng tôi ở là số 45 đường Hàng Đẫy (Hà Nội) là nhà lầu, phía nhà dưới là nhà bếp, nhà tắm & nhà vệ sinh và c̣n có 1 pḥng cho 1 chị giúp việc nhà & nấu nướng ở, trên lầu rất rộng & chia làm 2. Ba Me & chúng tôi ở phía cánh bên phải, phía cánh trái là gia đ́nh Ông Bà Cả Nguyên & các con (d́ Loan, d́ Duyên,Cậu Căn & d́ Yên). Phía sau căn nhà có 1 hàng rào sắt cao bên đó là tu viện công giáo nên sân cỏ rất rộng có trồng nhiều cây cau rất cao.

Ngày 30 tháng 7 năm 1950 Ba Me tôi có thêm em Ngô Thụy Vũ

Ngày 03 tháng 02 năm 1954 Ba Me tôi sinh thêm em Ngô Thị Xuân Trang.

 Những kỷ niệm từ năm 1954 cho đến năm 1975:

Tháng 7 năm 1954 Ba Me & 6 anh chị em chúng tôi vào Nam bằng máy bay & tạm trú tại ngay trung tâm Sài G̣n trong ṭa nhà Quốc Hội ở đầu đường Bonard sau đổi tên là  đường Lê Lợi (đầu phía bên kia là ga xe lửa Sai G̣n và chợ Bến thành).

Ba tôi làm ở Bộ Thông Tin và Thanh Niên nằm trên đường Phan Đ́nh Phùng Quận 3 rồi sau đó chuyển qua Nha Tổng Đốc Thanh Niên & Thể Thao nằm trên đường Đinh Tiên Hoàng Quận 1.

Kỷ niệm đầu tiên tại Sài G̣n là khi mua cà rem (kem) giá 5 hào (5 cắc) Ba đưa cho họ giấy 1 đồng th́ họ xé đôi ra rồi trả lại tôi 1 nửa đó là 5 hào.

Lúc đó em Trang mới chưa đầy 1 tuổi nên phải đi mua nước sôi pha sữa, Ba tôi ra hỏi người xích lô th́ họ nói lên xe rồi đi 1 lúc th́ dừng lại 1 tiệm để Ba tôi vào mua khi xe xích lô trở về chỗ cũ th́ mới biết tiệm này ở ngay sau ṭa nhà Quốc Hội mà thôi.

Một thời gian sau Ba Me tôi mua 1 căn nhà số 134/15 Bis đường Champagne Quận 3 (Sau đổi thành đường Yên Đổ ).

Ngày 14 tháng 1 năm 1957 Ba Me tôi sanh em Ngô Thụy Trúc Lâm sinh tại Sài G̣n.

Ngày 19 tháng 6 năm 1960 Ba Me tôi sinh thêm em Ngô Thị Thu Thủy tại Sài G̣n.

4 anh chị em chúng tôi học trường tiểu học di chuyển Đa Kao bắt đầu vào buổi trưa ( sau đổi thành trường tiểu học Đinh Tiên  Hoàng ) Mỗi ngày Ba tôi chở 4 anh chị em chúng tôi bằng xe gắn máy đến trường rồi mới đi làm. Me ở nhà lo việc nội trợ và có 1 chị giúp việc bếp núc cùng dọn dẹp nhà cửa.

Khi Ba giữ chức Chánh Sự Vụ Sở Tuyên Nghiên Huấn thuộc Nha Tổng Giám Đốc Thanh Niên & Thể Thao tại Sài G̣n th́ Ba Me mua trả góp căn nhà số 215/B-3 đường Chi Lăng quận Phú nhuận Tỉnh Gia Định ngay ngă tư Phú Nhuận trong cư xá Chu Mạnh Trinh, lúc đó chị Khanh & chị Liên học trường trung học Trưng Vương, tôi và em Chương học trường trung hoc đệ nhất cấp Nguyễn Trăi c̣n em Vũ học trường mẫu giáo Montessori rồi tiểu học Trần Quư Cáp ở quận 3.Các em Trang, Thủy, Trúc Lâm đều học ở trường tiểu học Vơ Tánh trên đường Vơ Duy Nghi quận Phú Nhuận.

Sau này tôi & em Vũ hoc trường trung hoc đệ nhị cấp Chu Văn An c̣n em Chương & em Trúc Lâm  hoc trường trung hoc đệ nhị cấp Hồ Ngọc Cẩn, chúng tôi tự đi học bằng xe đạp.

Em Trang & Thu Thủy th́ học trường trung hoc Lê Văn Duyệt.

Mỗi năm vào cuối hè trước ngày nhập học Me đều cho các anh em đi chợ Tân Định hay chợ Bến Thành mua áo trắng quần xanh mới c̣n con gái th́ được may áo dài trắng để sửa soạn vào niên học mới.

Mùa hè Ba Me hay cho các con trai tiền để đi bơi ở hồ tắm Chi Lăng Phú Nhuận.

 

Trước năm 1975 thi cử ở Nam ViệtNam rất khó nên mỗi mùa thi là Ba Me lo lắng không kém các con, Ba th́ luôn căn dặn các con giữ ǵn sức khỏe, tối và sáng nào Ba cũng thắp nhang ở bàn thờ Phật và Tổ Tiên rồi khấn rất trịnh trọng. Me th́ nấu chè đậu đỏ cho ăn, căn dặn không ăn chuối, buổi sáng ngày đi thi trước khi các con ra khỏi nhà th́ Me ra đứng trước cửa chờ xem khi nào có đàn ông đi qua th́ ra hiệu cho con cái ra khỏi nhà để lấy hên.

Bà con hàng xóm ở cư xá Chu Mạnh Trinh rất kính trọng Ba Me do đó có việc ǵ khó khăn thường sang nhờ Ba góp ư kiến hay giải quyết giùm.  

Hằng năm vào đêm giao thừa th́ cả gia đ́nh đi lễ ở Lăng Ông Bà Chiểu , Lăng đức tả quân Lê Văn Duyệt rồi qua đền thờ đức Trần Hưng Đạo trên đường Hiền Vương rồi qua chùa Vĩnh Nghiêm ở gần đầu cầu Công Lư sau đó mới về nhà trước 12 giờ đêm để Ba Me xông đất và đốt pháo dài 1 mét. Sáng mồng một TẾT các con được mặc quần áo mới, cả nhà ra ngồi ở trong pḥng khách để các con chúc TẾT Ba Me sau đó được Ba Me ĺ x́, một lát sau gia đ́nh chú Ngô Thúc Cơ đến chúc TẾT và cùng đốt pháo mừng xuân mới rồi cùng ăn bánh chưng bánh tét & bánh ngọt mứt kẹo vui vẻ hạnh phúc  đầm ấm. Trong cư xá cả 3 ngày Tết nhà nào cũng đốt pháo dài 1 mét có khi 2 hay 3 mét vui vẻ lắm nên sân nhà nào cũng có xác pháo hồng  rất đẹp.

Trong 3 ngày nghỉ tết nguyên đán, Ba Me hay cho các con đi sở thú hoặc vườn Ông Thượng sau này gọi là vườn hoa Tao Đàn (tên cũ là Bờ Rô) bằng xe gắn máy Lambretta.

Me hay dẫn các con đi chợ Sài G̣n (chợ Bến Thành) bằng xe cyclo đạp cũng có khi cyclo máy hay taxi để đi mua sắm rồi được vào trong ăn uống.

2 năm 1 lần vào hè Ba Me cho các con ra Vũng Tầu tắm biển và ở tại nhà nghỉ mát công chức ở băi trước, khi đi học lại v́ nước da đen sạm nắng nên rất hănh diện với các bạn,

Năm 1961 Ba đổi ra làm việc ở Nha Trang làm việc, cùng lúc này chị Khanh cũng tốt nghiệp được bổ ra dậy học tại Nha Trang luôn nên mỗi mùa hè cả nhà ra Nha Trang nghỉ mát bằng xe lửa chạy ban đêm & tắm biển đi thăm Ḥn Chồng ra đảo Phú Quư... và ở nhà số 15 đường Trịnh Phong.

Lúc này Lân & chị Liên được thừa hưởng chiếc xe Velo Solex của chị Khanh nên 2 chị em thay nhau vi vút lái đi học, cũng có khi Lân chở chị Liên cùng đi học v́ 2 trường gần nhau.

Vào Sài G̣n được vài năm th́ Lân & Chương lại tiếp tục đi sói con thuộc đạo Tân- B́nh châu Gia Định Bầy Lê Văn Duyệt đàn đen, họp tại vườn hoa Vạn Xuân bên cạnh sân vận động Phan Đ́nh Phùng.

Ba Me thường khuyên răn các con “chọn bạn mà chơi” do đó tôi chỉ có 2 người bạn thân là Dương Hoàng Kỳ và Nguyễn Hồng Kỳ là con 2 người bạn thân cùng học ở Hà Nội với Ba.

Ba làm việc thuộc ngành hành chánh nên chức vụ & địa vị rất thăng trầm theo t́nh h́nh xă hội & chính trị do đó sau khi đậu tú tài th́ Ba cho Lân đi ăn 1 bữa cơm tây ở nhà hàng mà lớn trên đường Catina (đường Tư Do) và kể lại những thăng trầm trong đời công chức mà Ba đă gặp và khuyên Lân nên chọn ngành khoa học & kỹ thuật do đó tôi đă chọn ngành vô tuyến điện( điện tử ). Quả thật những lời khuyên đó rất đúng v́ nhờ chọn ngành khoa học & kỹ thuật vô tuyến điện c̣n rất mới mẻ ở VN nên cuộc sống khi làm việc thoải mái nhàn hạ (Trước năm 1975 Ba có lấy cho Tôi 1 lá số tử vi và nói rằng cung mệnh rất tốt sẽ được quư  nhân phù trợ và sẽ được ngồi mát ăn bát vàng). Sau đây là một số chứng minh điển h́nh trong quá khứ mà tôi đă gặp:

1. Khi c̣n đang là sinh viên ngành vô tuyến điện (điện tử) v́ là ngành kỹ thuật chuyên môn nên rảnh th́ giờ do đó ghi danh học thêm ở đại học Văn Khoa cùng với Ngô Hoàn Bích con trai của chú Ngô Thúc Cơ do đó đă quen 1 cô sinh viên đại học Văn Khoa Sai G̣n xinh đẹp hiền tên là Trần thị Ngọc Bích, chúng tôi đă yêu thương nhau và lập gia đ́nh vào ngày 06 tháng 10 năm 1974.

Chúng Tôi có 2 người con gái:

Cháu lớn tên Ngô Thụy Bích Lan sinh ngày 02 tháng 7 năm 1975 tại Sài G̣n lập gia đ́nh với cháu Lư Bửu Toàn ngày 25 tháng 12 năm 2004 nay có 2 con, 1 gái và 1 trai.

Cháu thứ hai tên Ngô Thụy Bích Vân sinh ngày 12 tháng 7 năm 1981 tại Sài G̣n lập gia đ́nh với cháu nguyễn Quốc Khánh ngày 27 tháng 12 năm 2008 nay có 2 con trai.

Hiện nay chúng tôi có 4 cháu ngoại:

Cháu gái tên Lilian Vy Lư sinh ngày 02 tháng 10 năm 2006 tại Orange County Nam California

Cháu trai tên Lance Bảo Thạch Lư sinh ngày 19 tháng 5 năm 2008 tại Orange County Nam California

Cháu trai tên Kendrick Thành Nguyễn sinh ngày 01tháng 3 năm 2012 tại Orange County Nam California

Cháu trai tên Ethan Tráng  Nguyễn sinh ngày 22 tháng 7 năm 2014 tại Orange County Nam Californ

 

2. Sau biến cố Tết Mậu Thân 1968 th́ tất cả các sinh viên vừa tốt nghiệp được gọi tổng động viên do đó tháng 9,1968 Tôi nhập ngũ khóa 9/68 sĩ quan trừ bị Thủ Đức theo lệnh tổng động viên, sau 3 tháng học quân sự ở TTHL Quang Trung th́ tất cả SVSQ được chuyển lên học tiếp khóa sĩ quan trừ bị ở trường SQTB Thủ Đức, trong buổi sáng sớm tất cả khóa sinh được GMC thả xuống vũ đ́nh trường phải chạy 3 ṿng với đầy đủ quân trang quân dụng, tôi chạy được hết ṿng thứ 2 th́ đuối sức nên nón sắt rơi xuống đất và t́nh cờ lăn lại gần 1 sĩ quan đang đứng kiểm tra,tôi chạy đến để lấy nón sắt th́ nh́n lên mới thấy ông ta đeo lon đại úy. Ông ta hỏi tôi tốt nghiệp ngành ǵ và hỏi tôi có biết sử dụng máy truyền tin không? tôi nói có biết nên ông ta nói “cậu cứ đứng đây”. Khi mọi SVSQ đi nhận đơn vị th́ ông nói tôi được lên xe jeep cùng ông về bộ chỉ huy tiểu đoàn,lúc này mới biết ông là đại úy tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1 SVSQ,ông hỏi Tôi có bạn nào to con khỏe mạnh biết sử dụng máy truyền tin không do đó Tôi giới thiệu người bạn thân là Trương Tất Ry,chúng tôi ở luôn trên bộ chỉ huy tiểu đoàn và hàng ngày hai chúng tôi chỉ ngồi phía sau xe jeep ôm máy truyền tin PC25 cùng với đại úy tiểu đoàn trưởng và tài xế để đi kiểm tra băi tập tối ngủ tại bộ chỉ huy tiểu đoàn cho đến khi ra trường chẳng phải đi băi tập ngày nào.Ai cũng tưởng chúng tôi là con tướng nào đó.Sau này ra trường rồi gặp lại th́ mới biết ông là người Hoa biết coi tướng số nên thấy Tôi có 1 nốt ruối son ở trên sống mũi hợp cùng với 2 con mắt là tướng” lưỡng long chầu nguyệt” sẽ đem may mắn cho ông v́ vậy 2 tháng sau đó ông thăng chức thiếu tá sau hơn 10 năm đeo lon đại úy.

Đầu năm 1969 tiểu đoàn 1 SVSQ phải về ứng chiến và đóng quân ở khu vực nhà thờ Đức Bà Sài G̣n. Tự nhiên Tôi & Ry có ư định vào yết kiến ông tổng giám đốc Viễn Thông Bưu Điện cũng là giáo sư cũ. Khi vào tiếp kiến với bộ quân phục SVSQ th́ ông tổng giám đốc rất ngạc nhiên & nói chúng tôi ghi lại đơn vị đang học. Sau khi tốt nghiệp SQTB Thủ Đức th́ nhờ ngày hôm đó mà 2 chúng tôi được biệt phái về làm việc cho ngành viễn thông bưu điện, đến năm 1974 đeo lon trung úy. Các bạn khác cùng khóa đều vào ngành truyền tin hay ra đơn vị tác chiến quân lực VNCH. Họ lại tưởng chúng tôi có thế lực trên bộ Giao Thông Công Chánh & Bưu Điện.

Sau tháng 4 năm 1975 v́ là trung úy biệt phái nên bị tập trung tù “cải tạo” nhưng v́ biết sửa radio (cái đài & TV) nên 2 năm đầu chỉ ở trong trại để sửa radio TV cho cán bộ & sau 3 năm tù th́ về dậy học lại tại trường cao đẳng viễn thông bưu điện Sài G̣n cho đến tháng 2 năm 1995 sang Mỹ theo diện đoàn tụ gia đ́nh.

Ba thường kể cho các con nghe là: Ba có 1 người chị trên Ngô Thị Chắt mất lúc c̣n rất trẻ vào ngày 25 tháng 12 âm lịch nên rất là linh thiêng do đó khi gặp khó khăn ǵ th́ cầu sẽ được giúp đỡ do đó tôi hay cầu nguyện Bác và đă qua nhiều khó khăn.

Ba đă kể cho tôi nghe về 1 giai đoạn khó khăn nguy hiểm trong đời công chức: Năm 1961 v́ muốn dành lấy chức vụ của Ba ở Sài G̣n nên họ t́m cách đưa Ba ra Nha Trang làm việc do đó phải đi thanh tra các tỉnh miền Nam Trung Phần & cao nguyên Trung Phần bằng đường bộ rất nguy hiểm v́ VC đặt ḿn, đắp mô trên đường và bắt rồi sát hại công chức quân nhân. Ba ít khi đi xe công xa mà đi xe đ̣ nhưng cũng mấy lần bị bắt vào rừng nhưng đă thoát nạn v́ cầu đức Quan Thế Âm Bồ Tát và Bác Chắt phù hộ.Trong khi đó Me ở nhà chăm sóc nhà cửa cùng nuôi nấng các con ăn học ở Sài G̣n đầy đủ.

Ba có biệt tài về văn chương và khoa lư số Á Đông nên đă từng là chủ nhiệm báo Chí Trai, cộng tác với báo Ngôn Luận, báo Khoa Học Huyền Bí, tuần báo Số Mệnh & Định Mệnh và phụ trách trang khoa học huyền bí của Nhật báo Tranh Thủ ...với bút hiệu Đắc Khanh, Kim Yến Tử.....    

Mấy chục năm qua Ba Me đă trải qua nhiều biến cố lịch sử gay go & khó khăn ảnh hưởng đến cuộc đời công chức và cuộc sống của gia đ́nh như cuộc đảo chính Nhật 1945, di cư vào Nam năm 1954, đảo chánh 1961, 1963, mất nước 1975...nhiều lần đă phải xây dựng cơ ngơi lại từ đầu nhưng v́ Ba Me có t́nh yêu nhau trong sáng, cao cả cộng với t́nh thương yêu các con vô bờ bến cùng ḷng can đảm với những quyết định sáng suốt và nhanh chóng nên Ba Me đă dẫn dắt con cái vượt qua tất cả mọi khó khăn để ngày nay các con cháu đă,đang và sẽ thành công tại nước nhà cũng như ở hải ngoại.

Tôi chợt nhớ đến câu đối mà cụ cử Khôi viết tặng Ba sau khi gia đ́nh ḿnh di cư vào nam Việt Nam sau tháng 7 năm 1954 nhưng ông Nội c̣n ở lại miền bắc:

Cúc viên bắc vọng sơn kiều tại

Đường ấm nam lưu thạch nghiễn truyền

Câu đối này nhắc nhở con cháu sau này phải noi gương và ǵn giữ truyền thống nho phong của Ông Cha.  

trở về trang chính