HỒI  KÝ  VỀ  CHA

                          Người cha nào mà không thương quý con?

                        Người con nào mà không yêu kính cha?

                        Đó là tình cảm tự nhiên cuả con người.

 

             Nhưng với Cha tôi và tôi, ngoài tình cảm tự nhiên, còn có những mối quan hệ và nhiều kỷ niệm không thể nào quên.

             Cha tôi là một nhà giáo rất nghiêm khắc và hơi nóng tính, nhưng cũng rất giầu tình cảm và rất văn nghệ. Trước năm 1975 Cha tôi làm trên Bộ Giáo Dục Việt Nam Cộng Hoà và còn viết nhiều tiểu thuyết dài đang trên các nhật báo và tuần báo.           

                                              

 

              Cha tôi đã cùng Mẹ tôì tạo dựng nên một mái gia đình đầm ấm với 8 con (bốn trai và bốn gái) đều thành đạt.                                                  

              Tôi là con gái đầu lòng, nên được Cha Mẹ rất yêu chiều, tên Ngọc Khanh cuả tôi là kết hợp giữa tên bút hiệu cuả Cha (Đắc Khanh) và tên đệm cuả Mẹ (Ngọc Hiền).

             Tôi viết hồi ký về Cha là viết lại những kỷ niệm đẹp và cũng là để tỏ long tôn kính và biết ơn Cha. Thật vậy, Cha tôi và tôi có những mối quan hệ rất đặc biệt:

              Lúc tôi còn thơ ấu, là thời kỳ Kháng chiến chống Pháp và chạy giặc, Cha Mẹ tôi phải đem các con tản cư về làng, thời gian này tôi thường được theo Cha ra đình làng đóng kịch hoặc hát những bài ca đấu tranh….

              Tới tuổi đi học, vì Cha là nhà giáo nên được Cha dìu dắt, giậy dỗ và khuyến khích học để nên người hữu dụng cho xã hội và để có tương lai tốt cho chính bản thân. Ngoài học văn hoá, Cha còn cho học đàn, học hát và cho sinh hoạt trong đoàn thể Hướng Đạo Vìệt Nam….

               Lúc học trường Nữ Trung Học Trưng Vưong, tôi cũng đã có dáng dấp thiếu nữ và như tôi đã nói ở trên, Cha tôi có tâm hồn rất văn nghệ, nên cách suy nghĩ cũng rất văn nghệ. Cha tôi thường nói với Mẹ tôi: Mình có con gái trong nhà ví như có bông hoa đẹp trong vườn, phải gìn giữ nâng niu, Me phải tập cho con gái biết cách trang điểm, phải chỉ dẫn săn sóc cách ăn mặc cho con hợp thời trang….                                                                        

                               

               Năm 20 tuổi, sau khi tốt nghiệp ngành Sư Phạm, Bộ Giáo dục bổ tôi ra dậy học ở Nha Trang. Đúng thời điểm đó Cha tôi lại đổi đi làm Thanh Tra 11 tỉnh miền Trung và Nha Trang lại là văn phòng chính cuả Cha tôi.

Thời gian đó việc di chuyển trong các tỉnh miền Trung rất gian nan và nguy hiểm vì Việt Cộng thường chặn đường tầu xe, bắt và giết những quân nhân và công chức cuả Việt Nam Cộng Hoà. Tuy thế nhưng mỗi lần đi công tác các tỉnh khác tỉnh Nha Trang, Cha tôi đã không lo cho bản thân mình mà chỉ lo cho tôi, trước khi đi, Cha tôi đã dặn dò tôi thật chu đáo, từ miếng ăn, thuốc uống, việc di chuyển, việc giao tế với bạn bè, với cấp lãnh đạo và những giấy tờ cần phải giải quyết v…v…

              Vì Mẹ tôi và các em tôi còn ở lại Sàigòn, nên chỉ có Cha tôi và tôi chung sống với nhau ở Nha Trang, do đó Cha tôi càng thương yêu tôi.

               Hai mươi tuổi, tuổi lựa chon lứa đôi. Cha tôi rất lo cho tôi, thường thay Mẹ tôi giải thích và phân tích cho tôi hiểu về những vấn đè tình cảm để tôi không bị lầm đường lạc bước. Chính vì thế, ngày nay tôi đã có một gia đình hạnh phúc với người chồng tốt do Cha tôi lựa chọn và có những đưá con ngoan, hiếu thảo….

               Cha tôi đã mất tại Nam California tháng 10 năm 1998, hưởng thọ 87 tuổi.

              Mất Cha, tôi vô cùng đau khổ, cảm thấy như cả bầu trời xụp đổ! Đưa tiễn Cha lần cuối, tôi đã khóc đến muốn ngất xỉu, nhưng nước mắt cũng không cứu vãn được sự mất mát to lớn nhất trong cuộc đời của tôi! Tôi chỉ còn biết tự an ủi bằng những lời thầm cầu khấn xin Cha tôi tha thứ cho những lỗi lầm cuả tất cả mấy chị em chúng tôi đã làm Cha buồn phiền lúc Người còn sinh tiền, với niềm tin tưởng Cha tôi ở nơi tiên cảnh với tình cảm Phụ Tử Tình Thâm đã sẵn sàng mỉm cười gật đầu chấp nhận lời khấn nguyện của tôi.

                Viết tới đây, tôi chợt nhớ 2 câu thơ cuả các con tôi gửi cho vợ chồng tôi:

               Chúng con cảm ơn đã có Cha Mẹ trong đời.

               Không có Cha Mẹ làm sao chúng con nồng ấm…

Xin mượn 2 câu thơ này thay lời cám ơn công sinh thành dưỡng dục cuả Cha.

                                                                     (Nhớ về Cha trong ngày giỗ Cha).

                                                                         Ngô Ngc Khanh

trở về trang chính