Bác Chắt rất linh thiêng

 

Khi còn sinh tiền Ba thường nói với các con rằng:”Bác Chắt là chị của Ba mất ngày 25 tháng 12 Âm lịch,Bác mất khi còn trẻ nên rất linh thiêng “ do đó khi gặp khó khăn lắm thì Ba cầu xin Bác và Ba đã được giúp qua hoạn nạn nhiều lần.

Ba đã kể cho các con nhiều lắm nhưng 1 chuyện Lân vẫn còn nhớ là:

Khi Ba từ Sài Gòn ra Nha Trang làm việc thì thường phải đi thanh tra các tỉnh miền nam trung phần và cao nguyên trung phần.Thường Ba phải di chuyển bằng đường bộ và dùng xe công xa do đó rất nguy hiểm vì đường bộ hay bị gài mìn,đắp mô và sẽ bị bắt hay thủ tiêu…do đó thay vì dùng công xa đến những nơi kém an toàn thì Ba đi xe đò tư nhân.

Một lần Ba đi công tác từ Pleiku về Nha Trang, lúc đó Ba đi bằng xe đò thì đường bị đắp mô và tất cả xe đò ,xe nhà, xe công xa…. bị lùa vào rừng và chờ phân loại,Ba lo lắm vì có trong người còn 1 số giấy tờ tùy thân quan trọng khó thoát nên chỉ còn ngồi chịu trận nhưng chợt nhớ đến Bác Chắt nên Ba lầm râm cầu xin Bác giúp,tự nhiên từ đâu có 1 nhóm người Tầu (hoa kiều) mấy chục người bỗng từ xa lũ lượt chạy đến ngồi quanh Ba và nói tiếng Tầu xí xố ồn ào làm cho 1 người cầm súng đi đến quát tháo bắt im lặng và vì thấy họ nói tiếng Tầu xí xố nên đuổi dồn về 1 góc xa trong đó có Ba và sau đó cho dồn tất cả lên 1 xe đò và cho đi.Ba đã thoát nạn

Từ đó theo lời Ba dặn nên cho đến nay Lân đã nhiều lần gặp khó khăn nguy hiểm đã cầu Bác Chắt phù hộ và đã tai qua nạn khỏi thật là kỳ diệu.Sau đây là một điển hình trong nhiều việc kỳ diệu đã đến với mình:

Sau tháng 4 năm 1975 tất cả các sĩ quan QLVNCH đều bị tập trung tù gọi là cải tạo.

Nhóm có Lân đang tập trung tại căn cứ Trảng Lớn thuộc tỉnh Tây Ninh thì bị đưa vào rừng sâu trong chiến khu D cũ phía tỉnh Tây Ninh gần biên giới Miên và được phân ra từng đội.Sau mấy ngày ổn định láng trại đào giếng …và các công việc phụ để ổn định chỗ ăn ở,mọi người bắt đầu được phân công việc phải làm hàng ngày khác nhau.

Đội trong đó có Lân được phân nhiệm vụ đốn tre làm nhà…, đội chia làm nhiều tổ,mỗi tổ gồm có 3 người chỉ tiêu mỗi tổ ,mỗi ngày phải vào rừng đốn 9 cây tre, gốc nhỏ nhất đường kính 20 cm và chiều dài ngắn nhất 10 mét,với chỉ tiêu này thì phải vào thật sâu trong rừng mới có tre già và cao to như vậy.Người bình thường mà nghe thì thấy khỏe re quá dễ nhưng thật ra kinh khủng lắm.

Đầu tiên phải băng rừng lội suối băng sâu vào trong rừng rậm cả nhiều cây số (km) mới có tre như vậy, đường rừng rất nhiều gai góc,bẫy mìn còn đó nhất là rừng tre có rất nhiều con Vắt thích hút máu người,thú dữ….

Vì phải đi băng sâu trong rừng rậm lội suối cả vài cây số và không ngừng dùng dao dựa chém cây  vạt gai mở đường nên mất nhiều thời gian và sức lực, khi đến rừng tre bạt ngàn thì hỡi ơi làm sao mà đạt chỉ tiêu đây??? Vì các nhánh tre dài đâm ngang nhau và đan vào nhau cùng gai tre to và nhọn tua tủa không những thế trên cao hàng ngàn con vắt uốn éo chào đón.

Muốn kéo được 1 thân tre ra thì làm sao phải leo lên cao dóc các cành tre nhỏ, nhánh tre dài đâm ngang nhau và đan vào nhau rồi mới cưa hay đốn gốc cây tre để kéo xuống mà quần áo thì mỏng ….

Tổ 3 người có Lân và 1 anh là sĩ quan không quân lái phản lực cơ 28 tuổi ,anh thứ ba là sĩ quan dù 29 tuổi đều cao trên 1 mét 70 và rất to con khỏe mạnh,Lân nhỏ con nhất nên 2 anh chàng nói Lân chỉ có nhiệm vụ leo lên để dóc các cành tre nhỏ, nhánh tre dài đâm ngang nhau và đan vào nhau sau đó 2 anh mới kéo xuống được và sẽ vác về trại.

Khi kéo đươc cây tre thứ 9 xuống thì trời đã xế bóng và bắt đầu mưa to như trút nước, cả 3 đều mệt nhoài vì vừa thiếu ăn,thiếu mặc và mất máu nhiều do gai tre và các con vắt hút….nhưng cả 3 phải về ngay vì nếu trễ sẽ bị coi là trốn trại và buổi tối thú dữ mới ra tìm mồi.

Trên đường về láng trại,Lân đi trước dùng dao vạt cành cây mở đường, 2 anh bạn : kẻ đi đằng đuôi là anh phi công người đi đằng đầu là anh nhẩy dù,cả 2 anh vác 9 cây tre nặng trĩu lầm lũi đi trong mưa, con dao quắm bén cắm phía đầu tre phía trước.Một lúc sau thì gặp 1 con suối sâu nước chẩy xiết,lúc đi thì con suối nay cạn vì trời nắng,Lân được cho bơi qua suối trước vì nếu có gì thì có người cứu.Khi Lân qua rồi thì 2 bạn cao to chỉ cần lội qua mà thôi nhưng lúc leo lên bờ suối cao bên kia thì 9 cây tre vừa ướt vừa nặng vừa trơn đã tuột xuống từ trên vai kẻ đầu là anh nhẩy dù ra phía sau nên con dao quắm cắm phía trước cắt vào gan bàn tay giữa ngón cái và ngón trỏ của anh sâu lắm, chỉ nghe anh kêu thét lên là anh phi công vội bỏ tre và dìu bạn lên bờ suối cởi áo ra đắp vết cắt để cầm máu.

Cả 3 cùng quyết định bỏ tre lại và dìu bạn về trên đường mưa trơn trượt, đi 1 lát thì gặp ngả 3 đường thì không biết phải theo ngã nào và hỏi anh nhẩy dù thì anh không còn nhận ra hướng dù đã nhiều năm băng rừng vượt suối dã chiến do nay anh quá mệt vì ra nhiều máu và đang rất đau nhất vả lại lúc đi trời nắng mà lúc này mưa và tối trời. Cả 3 quá mệt và phải ngồi tạm nghỉ và suy tính,lúc này Lân chợt nhớ tới Bác Chắt và nói mình là cựu hướng đạo sinh nên cho Lân suy nghĩ ,2 anh đồng ý và giao phó cho Lân.

Lân bắt đầu cầu xin Bác Chắt giúp trong khi lẩm nhẩm cầu và tự chọn 1 hướng theo cảm tính,đi 1 lúc thì Lân nghe có tiếng chân nên trốn vào 1 bụi cây, qua ánh trăng thì thấy có 1 bà gìa thượng đeo gùi chống gậy đi tới,Lân vội dấu con dao dựa đang cầm vào bụi rậm rồi đằng hắng cho họ biết là có người ở gần thì bà ta dừng lại, lúc đó Lân đi ra  đưa 2 tay lên trời để cho biết không nguy hiểm thì bà ta nói 1 tràng tiếng thượng mà Lân không hiểu ,nhưng chợt bà nói 1 câu tiếng Pháp “qui es-tu ? “ mà Lân hiểu bà hỏi: Anh là ai?

Lân nói mình là người VN đi lạc đường thì bà ta nói là hướng Lân đang đi là sai vì sẽ là đi sang Cao-Miên phía đó sẽ có nhiều bẫy cò ke,mìn…nguy hiểm cùng thú dữ rồi chỉ cho tôi hướng đi sẽ có ánh đèn và lính VN ở gần đó ,do đó cả 3 đi theo hướng bà ta chỉ thì khoảng 1 giờ sau là thấy có ánh lửa và bị bộ đội bắt về rồi quy tội trốn trại do đó cả 3 bị cùm 1 đêm dù cả 3 giải thích.Tối hôm đó cả 2 anh bạn phục tài hướng đạo của Lân quá dù cả 3 vừa lạnh vừa đói!!!

Sáng sớm hôm sau họ hỏi cung và cho Lân cùng anh phi công dẫn đường ra chỗ suối có 9 cây tre,rất may bó 9 cây tre còn mắc cạn ở đó thì họ mới tin và nói là 3 anh gặp may chứ không đi hướng khác sẽ đi là vào khu khmer đỏ và sẽ bị giết.

Vài hôm sau đó có lệnh di chuyển (biên chế) nên tất cả lại chuyển trại cấp tốc trong đêm do đó mỗi người một nẻo không gặp lại nhau nữa nên nay Lân cũng quên tên 2 anh bạn đó.Mãi sau này và nhiều năm sau nữa mới biết thời gian đó quân "Khmer Đỏ" sắp tấn công vào lãnh thổ Việt Nam, giết chóc người dân và đốt phá làng mạc Việt Nam phía biên giới tây nam.


Đan Thụy
Hè 2016

 trở về trang chính